Đại học Ngân hàng Thành phố Hồ Chí Minh
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Đại học Ngân hàng Thành phố Hồ Chí Minh là một trường đại học công lập chuyên đào tạo các chuyên ngành ngân hàng và kinh tế từ bậc đại học đến thạc sỹ và tiến sỹ. Trường có trụ sở tại 26 Tôn Thất Đạm, Quận 1, Thành phố Hồ Chí Minh, và hai cơ sở ở số 6 Tôn Thất Thiệp và số 56 Hoàng Diệu II, Quận Thủ Đức, Thành phố Hồ Chí Minh. Trường có 7 khoa: Tín dụng; Ngân hàng quốc tế; Thị trường chứng khoán; Công nghệ thông tin Ngoại ngữ và một viện xuất bản tạp chí và Nghiên cứu khoa học, các trung tâm: Thư viện; Bồi dưỡng nghiệp vụ và quản trị ngân hàng, Hợp tác quốc tế.
[sửa] Lịch sử hình thành và phát triển
Ngày 16 tháng 12 năm 1976: thành lập cơ sở II Trường cao cấp nghiệp vụ ngân hàng. Ngày 23 tháng 3 năm 1993 thành lập Trung tâm đào tạo và nghiên cứu khoa học ngân hành chi nhánh Thành phố Hồ Chí Minh trên cơ sở Trường cao cấp nghiệp vụ ngân hàng và Trường trung học ngân hàng TW III. Ngày 9 tháng 2 năm 1998 Thủ tướng Chính phủ ra quyết định thành lập Học viện Ngân hàng trên cơ sở tổ chức lại Trung tâm nghiên cứu khoa học ngân hàng trong đó có Học viện Ngân hàng Phân viện Thành phố Hồ Chí Minh.
Ngày 20 tháng 8 năm 2003, Thủ tướng Chính phủ thành lập Đại học Ngân hàng Thành phố Hồ Chí Minh trên cơ sở Phân viên Thành phố Hồ Chí Minh thuộc Học viện Ngân hàng. Ngày 19 tháng 1, Thủ tướng Chính phủ ra Quyết định số 12/2004/QĐ-TTg giao nhiệm vụ đào tạo thạch sỹ và tiến sỹ cho Đại học này.
[sửa] Cơ sở vật chất và chương trình đào tạo
Trường có 168 giảng viên, trong đó có 30 tiến sỹ, 84 thạc sỹ và 6 giáo sư. Cơ sở vật chất có thể phục vụ 10.000 người học thường xuyên.