Đan điền
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Đan điền là thuật ngữ trong y học, võ thuật, dưỡng sinh dùng để chỉ một vài trung tâm khí lực hay là các huyệt đạo trên cơ thể người. Tuy nhiên vì có nhiều môn phái, sách vở khác nhau nên thuật ngữ "đan điền" có thể được dùng không nhất quán bởi các môn phái khác nhau. Trong cơ thể người có ba điểm được gọi là đan điền:
- Thượng đan điền: Trùng với huyệt Ấn đường (giữa 2 chân mày)
- Trung đan điền: Trùng với huyệt Đản trung (chính giữa đường nối 2 đầu vú)
- Hạ đan điền: Trùng với huyệt Khí hải hay nằm trong khoảng Nằm trên đường chính trung, dưới rốn 1,5 thốn (khoảng 3 cm). Có môn phái thì nói nó nằm trên huyệt Thần khuyết (rốn).
Kết luận: Đan điền, từ hán việt có nghĩa là ruộng để trồng đan dược (???), là nơi khí lực dễ tập trung hay có thể tập trung khí lực nhiều nhất, mạnh nhất. Vì vậy tùy theo môn phái và tùy theo mục đích sử dụng mà có các dị biệt về huyệt đạo.
Thể loại: Huyệt đạo | Võ thuật | Dưỡng sinh | Y học cổ truyền | Stub