Hòa Bình (thành phố)
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Thành phố Hòa Bình là tỉnh lị tỉnh Hòa Bình, Việt Nam.
Hòa Bình vốn là thị xã, trở thành thành phố trực thuộc tỉnh theo Nghị định số 126/2006/NĐ - CP của Chính phủ ban hành ngày 27 tháng 10 năm 2006.
Thành phố Hòa Bình có 13.276,05 ha diện tích tự nhiên và 95.589 nhân khẩu, bao gồm 14 đơn vị hành chính gồm các phường: Phương Lâm, Đồng Tiến, Chăm Mát, Thái Bình, Tân Thịnh, Tân Hoà, Hữu Nghị, Thịnh Lang và các xã: Dân Chủ, Sủ Ngòi, Thống Nhất, Hòa Bình, Yên Mông, Thái Thịnh.
Địa giới hành chính thành phố Hòa Bình: phía Đông giáp huyện Kỳ Sơn và huyện Kim Bôi; phía Tây giáp huyện Cao Phong và huyện Đà Bắc; phía Nam giáp huyện Cao Phong; phía Bắc giáp huyện Thanh Sơn, tỉnh Phú Thọ.