Kính áp tròng
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Kính áp tròng là một loại kính đeo được đặt trực tiếp lên con ngươi của mắt thay vì sử dụng gọng kính. Người đầu tiên sử dụng kính áp tròng thành công là Adolf Eugen Fick vào năm 1887. Hiện nay có 125 triệu người trên thế giới (28-38 triệu người ở Mỹ và 13 triệu người ở Nhật) sử dụng kính áp tròng.
[sửa] Lợi ích
- Chữa đa số các tật về mắt (như cận thị, viễn thị...)
- Làm đẹp (đổi màu mắt)
[sửa] Tác hại
Nếu không được giữ vệ sinh cẩn thận, kính áp tròng có thể là tác nhân gây nấm mắt hoặc tổn thương giác mạc.