Phan Đình Tá
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Phan Đình Tá (1468–?) là một đại thần của triều Hậu Lê và nhà Mạc.
[sửa] Tiểu sử
Ông sinh ra và lớn lên ở Phù Lưu Thượng, nay là xã Hồng Lộc, Can Lộc, Hà Tĩnh. Năm 1499, ông thi đỗ Hoàng giáp và làm quan với nhà Lê đến chức Thượng thư Bộ Lại, tước Lan Xuyên Bá. Khi Mạc Đăng Dung cướp ngôi nhà Lê, ông là người viết chiếu lên ngôi (1527–1529) và được bổ nhiệm làm Thượng thư với nhà Mạc, phong tước Hầu nên các quan lại Nhà Lê coi thường ông. Theo Thiên Lộc huyện phong thổ chí, lúc Phan Đình Tá về nghỉ hưu có cờ biển đề “Lưỡng triều Tể tướng”, Nguyễn Văn Giai liền viết vào thân diều mấy chữ “Thiên cổ tội nhân” để đối chọi với mấy chữ trên lá cờ của ông Tá, có ý mỉa mai ông ăn ở hai lòng. [1]