Tứ chính cần
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Tứ chính cần (zh. 四正勤, sa. catvāri samyak-prahāṇāni, pi. cattāri sammappadhānāni), nghĩa là bốn trạng thái tinh tiến, một phép quán tưởng được Phật khuyên làm, nhằm loại trừ các pháp bất thiện. Tứ chính cần là:
- Tinh tiến tránh làm các điều ác chưa sinh (sa. anutpannapāpakākuśaladharma);
- Tinh tiến vượt qua những điều ác đã sinh (sa. utpanna-pāpakākuśala-dharma);
- Tinh tiến phát huy các điều thiện đã có (sa. utpannakuśala-dharma), nhất là tu học Thất giác chi
- Tinh tiến làm cho các điều thiện phát sinh (sa. anutpannakuśala-dharma).
Tứ chính cần này chính là Chính tinh tiến trong Bát chính đạo.
[sửa] Tham khảo
- Fo Guang Ta-tz'u-tien 佛光大辭典. Fo Guang Ta-tz'u-tien pien-hsiu wei-yuan-hui 佛光大辭典編修委員會. Taipei: Fo-Guang ch'u-pan-she, 1988. (Phật Quang Đại Từ Điển. Phật Quang Đại Từ Điển biên tu uỷ viên hội. Đài Bắc: Phật Quang xuất bản xã, 1988.)
- Das Lexikon der Östlichen Weisheitslehren, Bern 1986.
Bảng các chữ viết tắt |
---|
bo.: Bod skad བོད་སྐད་, tiếng Tây Tạng | ja.: 日本語 tiếng Nhật | ko.: 한국어, tiếng Hàn Quốc | pi.: Pāli, tiếng Pali | sa.: Sanskrit संस्कृतम्, tiếng Phạn | zh.: 中文 chữ Hán |