Karaoke
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Karaoke là một hình thức tiêu khiển bằng cách hát theo lời dưới hình thức phụ đề và giai điệu âm nhạc do thiết bị Karaoke (hay dàn karaoke) cung cấp. Từ karaoke có gốc từ 空 kara (Hán-Việt: không) và オーケストラ ōkesutora (có nghĩa là "ban nhạc", có gốc từ tiếng Anh orchestra) trong tiếng Nhật.
[sửa] Lịch sử
- Karaoke do ông Inoue Daisuke người Nhật phát minh vào năm 1971,khi ông 31 tuổi. Lúc ấy Inoue là một người chơi keyboard trong một câu lạc bộ. Động cơ sáng chế ra chiếc máy, theo Inoue, là do ông lười vì cứ phải đàn cho khách hàng câu lạc bộ hết bài này sang bài khác, trong khi Inoue không biết đọc nhạc (dù đã chơi trống từ năm 16 tuổi). Ngay khi mới ra đời, karaoke đã sớm trở nên phổ biến và nổi tiếng, nhất là ở Đông Á. Năm 2004, Inoue được trao giải IgNobel về hòa bình do phát minh của mình.
- Người phát minh karaoke không đăng ký bản quyền.
- Hiện nay ông Tan người Singapore đã nghĩ ra một ý tưởng là lắp dàn karaoke vào trong xe tắc xi, giúp người đi xe thư giãn. Ý kiến này đã được nhiều người hưởng ứng.
[sửa] Kỷ lục Karaoke
- Về số người hát karaoke tập thể tại quảng trường Ka-úp-pa-rô-ti, thủ đô của Phần Lan với 70.000 người tham gia cùng với ban nhạc Lót-đi.
[sửa] Liên kết ngoài
Thể loại: Stub | Âm nhạc | Hát | Văn hóa Nhật Bản