Tuyên ngôn Độc lập Hoa Kỳ
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Tuyên ngôn Độc lập của Hoa Kỳ được viết năm 1776 bởi Thomas Jefferson. Bản Tuyên ngôn được thông qua bởi Quốc hội Thuộc địa, theo đó, tuyên bô cắt đứt các mối quan hệ ràng buộc của 13 thuộc địa của Anh ở châu Mỹ với Mẫu quốc.
Nội dung chính của bản Tuyên ngôn được dựa trên tư tưởng của một triết gia người Anh ở thế kỷ 16, John Locke. Theo lý thuyết của John Locke, ba quyền cơ bản không thể bị tước đoạt của con người là quyền được sống, được tự do và được sở hữu. Quyền sở hữu được Jefferson đề cập tới trong bản Tuyên ngôn là "quyền được mưu cầu hạnh phúc". Những ý tưởng khác của John Locke cũng được Jefferson đưa vào bản Tuyên ngôn như sự bình đẳng, Nhà nước hạn chế, quyền được lật đổ Chính quyền khi Chính quyền không còn phù hợp. Bản Tuyên ngôn cũng vạch tội nhà cầm quyền Anh, đại diện là vua George Đệ Tam, bởi chính sách thuế khóa nặng nề và tàn bạo.
Bản Tuyên ngôn đã truyền cảm hứng cho nhiều bài phát biểu nổi tiếng khác như của Martin Luther King Jr. và Abraham Lincoln. Bản Tuyên ngôn cũng ảnh hưởng đến nhiều tuyên ngôn độc lập của các nước khác như Việt Nam và Zimbabwe.
[sửa] Liên kết ngoài
- Tuyên ngôn Độc lập ở Cục Lưu trữ Quốc gia (tiếng Anh)