Vườn Bách Thảo
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Vườn Bách thảo được ví như lá phổi xanh của Hà Nội. Ở đó, những người yêu thiên nhiên sẽ được đắm mình trong màu xanh cây lá và những âm thanh của rừng. Những cây cổ thụ lớn bằng vòng tay mấy người ôm là chứng nhân của nhiều biến cố trong lịch sử thủ đô.
Ai đã từng sống, gắn bó với Hà Nội hẳn sẽ nhận ra một điều đó là nơi ít thay đổi nhất trong bộ mặt của thành phố trong suốt hàng chục năm qua.
Ngay giữa ồn ào phố xá, Bách thảo trở thành một không gian xanh, đủ rộng, đủ yên bình để người ta có thể lạc hẳn vào sự tĩnh lặng rất hiếm hoi của đời sống đô thị.
Rất nhiều đôi lứa cũng chọn nơi đây để bày tỏ tình yêu của mình, những lời thề thốt “lứa đôi” còn in dấu nham nhở trên những thân cây…. Dường như ở đây thiên nhiên, con người dễ có sự đồng điệu. Không chỉ có muôn vàn loại cỏ cây tụ hội mà rất nhiều chim muông cũng chọn đây là nơi “đất lành”.
Nếu bạn muốn nghe một tiếng chim hót, không phải tiếng hót réo rắt đến thắt ruột gan của những con chim trong lồng son mà là một dàn hợp xướng lảnh lót của nhiều loài chim thì xin mời hãy đến đây vào mỗi buổi sáng.
Bạn sẽ không tin vào mắt mình khi bình minh ở đây lại trong trẻo đến thế, không tin vào tai mình khi nghe những âm thanh phảng phất của đại ngàn.
Thế mà, ngay trên con đường Hoàng Hoa Thám chạy ngang cổng chính của vườn Bách thảo, từ lâu lại trở thành một tụ điểm mua bán chim trời.
Những người dân quê, còn nguyên vẻ lam lũ, mang về đây rất nhiều loại chim, gà rừng săn bắt được. Chúng bị vứt thành từng chùm ngay bên hè đường. Đáng sợ hơn, chúng còn bị “hành hình”, vặt trơ trụi, run rẩy để sau đó sẽ trở thành mồi ngon của dân nhậu. Đó là nỗi ám ảnh, trông rất phản cảm đối với nhiều người mỗi khi đi qua đoạn đường này, chỉ cách “đất lành” vườn Bách thảo Hà Nội chừng vài bước chân.