Kinh thánh Hebrew
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Kinh thánh Hebrew là phần chung của quy điển kinh thánh Kitô giáo và Do Thái giáo. Tên gọi này được bởi hầu hết các học giả kinh thánh trong môi trường học thuật vì nó là thuật ngữ không thiên vị khi đề cập đến Tanakh và Cựu Ước. Chữ Hebrew ở đây có nghĩa là tiếng Hebrew hay người Hebrew (cũng là người Do Thái sử dụng tiếng Hebrew làm ngôn ngữ nói ở Israel, hoặc làm ngôn ngữ cầu nguyện và học thuật trong cộng đồng dân tộc) hay cả hai.
Vì nó là phần chung của quy điển kinh thánh Do Thái giáo và Kitô giáo, nó không bao gồm các thứ kinh, phần lớn từ bản Bảy mươi tiếng Hy Lạp, được dùng trong Cựu Ước của các giáo hội Công giáo Rôma và Chính Thống giáo Đông phương; vì vậy thuật ngữ "Kinh thánh Hebrew" chỉ tương ứng với Cựu Ước của các giáo hội Tin Lành.