Lê Ngọa Triều
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Lê Ngọa Triều | |
---|---|
Tên húy | Lê Long Đĩnh |
Sinh | 986 |
Mất | 1009 |
Trị vì | 1005 - 1009 |
Triều đại | Nhà Tiền Lê |
Niên hiệu | Cảnh Thụy |
Thụy hiệu | Ngọa Triều Hoàng Đế |
Lê Ngọa Triều (chữ Hán: 黎臥朝; 986–1009) là vị vua cuối cùng của nhà Tiền Lê, trị vì từ 1005 đến 1009.
Lê Ngọa Triều tên húy là Lê Long Đĩnh (黎龍鋌), con trai út của Lê Đại Hành, còn có tên khác là Chí Trung (至忠). Sau khi vua Lê Đại Hành mất, bốn hoàng tử tranh giành ngôi trong tám tháng. Đến khi Long Việt lên ngôi làm vua là Lê Trung Tông, được 3 ngày thì Lê Long Đĩnh giết chết.
Long Đĩnh lên làm vua, nổi tiếng tàn ác. Đại Việt sử ký toàn thư viết:
Long Đĩnh vì mắc bệnh trĩ, nên khi ra thiết triều phải nằm, vì vậy tục gọi là Lê Ngoạ Triều. Theo dã sử thì bệnh trĩ của Long Đĩnh là do sống quá trác táng.
Lê Ngọa Triều làm vua được 4 năm, tới 1009 thì mất, thọ 24 tuổi. Long Đĩnh mất, con trai là Sạ còn bé, dưới sự đạo diễn của quan Chi Hậu Đào Cam Mộc, triều thần đã tôn Lý Công Uẩn lên ngôi Hoàng đế.
Nhà Tiền Lê kết thúc, trải qua 3 đời vua, tồn tại 29 năm.
Tiền nhiệm: Lê Trung Tông |
Vua nhà Tiền Lê | Kế nhiệm: Lý Thái Tổ (Nhà Lý) |