Vương quốc Anh
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Vương quốc Anh (tiếng Anh: Kingdom of Great Britain) là phần của Vương quốc Liên hiệp Anh và Bắc Ireland nằm hoàn toàn trên đảo Anh (Great Britain). Vương quốc Anh, do đó, bao gồm ba xứ Anh (England), Scotland, Wales, với lại những quần đảo Scilly, Hebride, Orkney, và Shetland, nhưng không bao gồm Đảo Man hoặc Quần đảo Eo biển (Channel Islands).
Giữa những năm 1707–1800 nó là vương quốc ở Tây Âu có thủ đô ở Luân Đôn. Nó được thành lập do Đạo luật Liên hiệp năm 1707 và được thay cho Vương quốc Liên hiệp Anh và Ireland năm 1801 khi Vương quốc Ireland bị sáp nhập vào do Đạo luật Liên hiệp năm 1800, sau cuộc Nổi loạn Ireland năm 1798 bị đàn áp. Ngày nay "Vương quốc Anh" vẫn được sử dụng trong tiếng Việt để chỉ đến Vương quốc Liên hiệp Anh và Bắc Ireland.