Dương Quảng Hàm
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Dương Quảng Hàm (1898-1946), quê làng Phú Thị, xã Mễ Sở, huyện Văn Giang, tỉnh Hưng Yên. Ông sinh ngày 14 tháng 7 năm 1898 trong một gia đình có truyền thống nho học. Cụ nội là Dương Duy Thanh (1804-1861), từng làm đốc học Hà Nội. Thân phụ là Dương Trọng Phổ, anh cả là Dương Bá Trạc, một trong những người sáng lập lên Đông Kinh nghĩa thục, trường học cách mạng đầu tiên của thành phố Hà Nội, em là Dương Tụ Quán, đều là những danh sĩ có tiếng đương thời.
Sinh thời ông làm giáo viên trường Bưởi (tiền thân của trường Chu Văn An ngày nay). Sau thành công của Cách mạng tháng Tám năm 1945, giáo sư Dương Quảng Hàm được đề cử làm hiệu trưởng của trường.
Trong hơn 20 năm (1920-1945), GS Dương Quảng Hàm đã làm việc không mệt mỏi, vừa giảng dạy, vừa viết sách giáo khoa cho nhà trường từ bậc tiểu học đến bậc trung học, vừa bằng tiếng Pháp vừa bằng tiếng Việt. Hai cuốn sách có giá trị nghiên cứu nhất của ông là Việt Nam văn học sử yếu và Việt Nam thi văn hợp tuyển.
Riêng tác phẩm "Việt Nam văn học sử yếu" được Bộ Quốc Gia Giáo Dục Việt Nam Cộng Hòa chính thức dùng làm sách giáo khoa chương trình lớp Đệ Tam (tức là lớp 10) trong nhiều năm.
[sửa] Liên kết ngoài
- Dương Quảng Hàm trên trang Web site tỉnh Hưng Yên.