Nguyễn Xuân Khoát
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Nguyễn Xuân Khoát | |
Tên thật | Nguyễn Xuân Khoát |
Ngày sinh | 1910 tại |
Ngày mất | 1994 tại |
Nghề nghiệp | Nhạc sĩ |
Thể loại | Nhạc tiền chiến |
Tác phẩm nổi tiếng |
Màu thời gian |
Nguyễn Xuân Khoát (1910–1994) là một nhạc sĩ và là Chủ tịch đầu tiên của Hội nhạc sĩ Việt Nam. Ông sinh ngày 11 tháng 2 năm 1910, quê ở Hà Nội, và mất năm 1994.
Nguyễn Xuân Khoát học đại hồ cầm tại Conservatoire de Musique Française d'Extrême-Orient, một nhạc viện do người Pháp lập ra tại Hà Nội từ năm 1930. Ông có thể chơi thành thạo violin, piano và nhất là contrebass.
Sáng tác đầu tay của ông, bài Bình minh (thơ của Thế Lữ) được in trên tờ "Ngày Nay" năm 1938. Trong thời kỳ kháng chiến chống Pháp, ông có nhiều bài hát nổi tiếng như Tiếng chuông nhà thờ, Uất hận, Con voi (cùng Nguyễn Đình Thi)...
Nguyễn Xuân Khoát là người kiên trì bảo vệ và phát huy tính dân tộc trong âm nhạc, các sáng tác của ông mang nhiều chất liệu âm nhạc dân gian như Con cò đi ăn đêm, Con voi, Thằng Bờm... Ông còn viết nhiều khảo cứu, tiểu luận và một số thanh xướng kịch Vượt sông Cái, Trống Tràng Thành...
[sửa] Tác phẩm tiêu biểu
- Bình minh năm 1938 (thơ của Thế Lữ)
- Con cò đi ăn đêm
- Con mèo mà trèo cây cau
- Con voi
- Màu thời gian 1942 (thơ của Đoàn Phú Tứ)
- Tiếng chuông nhà thờ