Phùng Quang Thanh
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Phùng Quang Thanh (sinh ngày 2 tháng 2 năm 1949) là Thượng tướng, Bộ trưởng Bộ Quốc phòng (từ 2006), Ủy viên Bộ Chính trị Đảng Cộng sản Việt Nam khóa X (2006). Ngoài ra, ông còn là đại biểu Quốc hội Việt Nam khóa XI.
[sửa] Tiểu sử
Ông quê ở xã Thạch Đà, huyện Mê Linh, tỉnh Vĩnh Phúc. Ông gia nhập quân đội Nhân dân Việt Nam năm 1967, tham gia chiến đấu ở chiến trường Quảng Trị, Nam Lào. Năm 1968, ông gia nhập Đảng Cộng sản Việt Nam. Năm 1971, ông được tuyên dương danh hiệu Anh hùng Lực lượng Vũ trang vì thành tích chiến đấu, lúc đang giữ chức vụ Đại đội trưởng, thuộc Tiểu đoàn 9, Trung đoàn 64, Sư đoàn 320A.
Tháng 6 năm 1971, ông được đi học tại trường Sĩ quan Lục quân. Năm 1972, trở lại chiến đấu, giữ chức Tiểu đoàn trưởng. Tháng 8 năm 1974, ông được đi học tại Học viện Quân sự.
Từ năm 1977 đến 1989, ông lần lượt giữ các chức vụ chỉ huy từ cấp Trung đoàn đến Sư đoàn. Năm 1989, ông được cử đi học tại Học viện Quân sự Voroshilov (Liên Xô), năm sau về nước, học tại Học viện Quân sự cấp cao.
Từ 1991, ông lần lượt giữ các chức vụ Sư đoàn trưởng Sư đoàn 312 (1991), Phó Cục trưởng (1993) rồi Cục trưởng (1995) Cục Tác chiến Bộ Tổng Tham mưu, hàm Thiếu tướng.
Tháng 8 năm 1997, ông là học viên Học viện Chính trị Quân sự. Tháng 12 năm 1997, ông được điều về giữ chức Tư lệnh Quân khu 1, hàm Trung tướng.
Từ tháng 5 năm 2001, ông giữ chức Tổng Tham mưu trưởng Quân đội Nhân dân Việt Nam (thay Trung tướng Lê Văn Dũng sang giữ chức Chủ nhiệm Tổng cục Chính trị), Thứ trưởng Bộ Quốc phòng và giữ chức vụ này đến tháng 8 năm 2006. Ông được thăng quân hàm Thượng tướng năm 2003. Năm 2006, ông là Bộ trưởng Bộ Quốc phòng trong Chính phủ của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng.
Ông kiêm chức Chủ tịch Ủy ban Quốc gia Tìm kiếm và Cứu nạn.
Ông là ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam từ khoá IX (2001), là ủy viên Bộ Chính trị từ khóa X (2006).