Tỉnh Thái Lan
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Thái Lan được chia ra 75 tỉnh (Thai: จังหวัด, changwat), các tỉnh được chia ra làm 5 nhóm tỉnh - đôi khi miền Đông và miền Trung được xếp chung 1 nhóm. Thủ đô Bangkok, dù không phải là một tỉnh mà là một đặc khu nhưng vẫn thường được xếp vào trong danh sách các tỉnh - tỉnh thứ 76 với tư cách là đơn vị hành chính cấp tỉnh. Tên các tỉnh thường trùng với tên của các tỉnh lỵ, đôi khi phải thêm chữ Mueang phía trước để tránh nhầm lẫn. Ngoại trừ Songkhla, tỉnh lỵ thường là đô thị lớn nhất tỉnh.
Bangkok là tỉnh có dân số và mật độ dân số cao nhất. Tỉnh có diện tích rộng nhất là Nakhon Ratchasima, tỉnh hẹp nhất là Samut Songkhram. Mae Hong Son có mật độ dân số thấp nhất, và Ranong có dân số thấp nhất (theo thống kê năm 2000).
Mỗi tỉnh được quản lý bởi một tỉnh trưởng được bổ nhiệm bởi Bộ Nội vụ, riêng thủ đô Bangkok thì thị trưởng được bầu cử. Các tỉnh được chia ra thành 796 huyện (amphoe, อำเภอ) và 80 phó huyện hay tiểu huyện (king amphoe, กิ่งอำเภอ). 50 quận của Bangkok được gọi là khet (เขต), nhưng trong các tài liệu chính thức thậm chí còn được gọi là sai là amphoe. Số lượng huyện trong mỗi tỉnh thay đổi, từ 3 huyện của các tỉnh nhỏ lên đến 50 quận ở Bangkok. Các cấp nhỏ hơn của huyện là tambon (xã) và muban (thôn, ấp, làng).
[sửa] Danh sách các tỉnh
|
|
Miền Trung (see NOTE)
|
Miền Đông
|
NOTE: In italics [1], that province represents the Greater Bangonk sub-region; in italics [2], that province represents the West sub-region.
[sửa] Tham khảo
- Tej Bunnag, The Provincial Administration of Siam 1892-1915, ISBN 0-19-580343-4
- Department of Provincial Administration