Việt Bắc
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Việt Bắc gồm các tỉnh: Cao Bằng, Lạng Sơn, Bắc Kạn, Hà Giang, Tuyên Quang và Thái Nguyên, còn được gọi là Thủ đô kháng chiến, bởi đây là nơi trú đóng của đầu não Đảng Cộng sản Việt Nam thời trước khi khởi nghĩa năm 1945, và là nơi trú đóng của đầu não Chính phủ Việt Minh trong thời kỳ kháng chiến chống Pháp (1945 - 1954).
Sau năm 1954 cho đến 1976, Chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa đã thành lập khu tự trị Việt Bắc gồm các tỉnh trên, cùng với khu tự trị Tây Bắc, là hai khu vực có nhiều dân tộc thiểu số sinh sống ở phía bác, nhằm có những chính sách đối xử và ưu tiên phát triển riêng cho vùng này.