Hình thang
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Trong hình học Euclide, một hình thang là một hình tứ giác có hai cạnh đối song song. Hai cạnh song song này được gọi là các cạnh đáy của hình thang. Các cạnh còn lại gọi là các cạnh bên.
Khoảng cách giữa hai cạnh đáy gọi là chiều cao của hình thang.
Hình thang có hai cạnh bên bằng nhau còn gọi là hình thang cân.
[sửa] Công thức
Diện tích hình thang bằng chiều cao nhân với trung bình cộng của hai cạnh đáy.