Tên lửa vũ trụ
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Tên lửa vũ trụ là loại tên lửa đạn đạo để đưa các tàu vũ trụ hoặc vệ tinh nhân tạo vào quỹ đạo quanh Trái Đất hoặc tiến hành du hành vũ trụ đến các hành tinh trong phạm vi Hệ Mặt Trời hoặc thoát khỏi Hệ Mặt Trời.
Để trở thành vệ tinh nhân tạo của Trái Đất (đưa tàu vũ trụ hoặc vệ tinh vào quỹ đạo vòng quanh Trái Đất), tên lửa vũ trụ phải phát triển được vận tốc lớn hơn hoặc bằng vận tốc vũ trụ thứ nhất (7,9 km/giây tại độ cao 0).
Để thoát hẳn khỏi sức hút của Trái Đất để đi đến các hành tinh khác trong Hệ Mặt Trời, tên lửa vũ trụ phải phát triển được vận tốc vũ trụ thứ hai (11,19 km/giây tại độ cao 0).
Để bay thoát khỏi Hệ Mặt Trời, tên lửa vũ trụ cần phải có vận tốc vũ trụ thứ ba (16,7 km/giây).
Ví dụ: tên lửa Saturn V đưa các phi thuyền Apollo lên Mặt Trăng.