Static Wikipedia February 2008 (no images)

aa - ab - af - ak - als - am - an - ang - ar - arc - as - ast - av - ay - az - ba - bar - bat_smg - bcl - be - be_x_old - bg - bh - bi - bm - bn - bo - bpy - br - bs - bug - bxr - ca - cbk_zam - cdo - ce - ceb - ch - cho - chr - chy - co - cr - crh - cs - csb - cu - cv - cy - da - de - diq - dsb - dv - dz - ee - el - eml - en - eo - es - et - eu - ext - fa - ff - fi - fiu_vro - fj - fo - fr - frp - fur - fy - ga - gan - gd - gl - glk - gn - got - gu - gv - ha - hak - haw - he - hi - hif - ho - hr - hsb - ht - hu - hy - hz - ia - id - ie - ig - ii - ik - ilo - io - is - it - iu - ja - jbo - jv - ka - kaa - kab - kg - ki - kj - kk - kl - km - kn - ko - kr - ks - ksh - ku - kv - kw - ky - la - lad - lb - lbe - lg - li - lij - lmo - ln - lo - lt - lv - map_bms - mdf - mg - mh - mi - mk - ml - mn - mo - mr - mt - mus - my - myv - mzn - na - nah - nap - nds - nds_nl - ne - new - ng - nl - nn - no - nov - nrm - nv - ny - oc - om - or - os - pa - pag - pam - pap - pdc - pi - pih - pl - pms - ps - pt - qu - quality - rm - rmy - rn - ro - roa_rup - roa_tara - ru - rw - sa - sah - sc - scn - sco - sd - se - sg - sh - si - simple - sk - sl - sm - sn - so - sr - srn - ss - st - stq - su - sv - sw - szl - ta - te - tet - tg - th - ti - tk - tl - tlh - tn - to - tpi - tr - ts - tt - tum - tw - ty - udm - ug - uk - ur - uz - ve - vec - vi - vls - vo - wa - war - wo - wuu - xal - xh - yi - yo - za - zea - zh - zh_classical - zh_min_nan - zh_yue - zu

Web Analytics
Cookie Policy Terms and Conditions Lev Nikolayevich Tolstoy – Wikipedia tiếng Việt

Lev Nikolayevich Tolstoy

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Leo Tolstoy

Leo Tolstoy
Sinh ngày: 28 tháng 8, 1828
tại Yasnaya Polyana, Nga
Mất ngày: 20 tháng 11, 1910
tại Astapovo, Nga
Nghề nghiệp: Viết tiểu thuyết
Thể loại: Tiểu thuyết hiện thực
Trường phái: Kitô giáo vô chính phủ
Hòa bình
Tác phẩm chính: Chiến tranh và hoà bình
Anna Karenina
Ảnh hưởng tới: Mahatma Gandhi
Martin Luther King, Jr.

Bá tước Lev Nikolayevich Tolstoy (tiếng Nga: , Lev Nikolaevič Tolstoj; tiếng Anh gọi là Leo Tolstoy; 9 tháng 9 năm 1828 – 20 tháng 11 năm 1910[1]) là một tiểu thuyết gia người Nga, nhà triết học, người theo chủ nghĩa hoà bình, nhà cải cách giáo dục, người ăn chay, người theo chủ nghĩa vô chính phủ tín đồ Cơ Đốc, nhà tư tưởng đạo đức, và là một thành viên có ảnh hưởng của gia đình Tolstoy. Tolstoy được yêu mến ở khắp mọi nơi như một tiểu thuyết gia vĩ đại nhất trong tất cả các nhà viết tiểu thuyết, đặc biệt nổi tiếng với kiệt tác Chiến tranh và hoà bìnhAnna Karenina; miêu tả sự phóng khoáng và hiện thực của cuộc sống Nga, hai tác phẩm là đỉnh cao của tiểu thuyết hiện thực. Là một nhà luân lý ông có tiếng với tư tưởng chống lại cái ác thể hiện xuyên suốt trong tác phẩm của ông Vương quốc Chúa Trời trong bạn (tiếng Anh: The Kingdom of God Is Within You), cái mà có ảnh hưởng bởi những hình tượng của thế kỷ 20 như Mahatma GandhiMartin Luther King, Jr.

Mục lục

[sửa] Tiểu sử

Leo (trong gia đình ông được đánh vần là "Lyov", chứ không phải "Lev") sinh tại khu đất đai của cha ông ở Yasnaya Polyana, tại Tula guberniya vùng Trung Nga. Gia đình Tolstoy là một dòng họ quý tộc nổi tiếng từ xưa tại Nga, mẹ của ông khi sinh là Công chúa Volkonsky, trong khi bà ông có nguồn gốc xuất thân từ gia đình hoàng gia Troubetzkoy và Gorchakov. Tolstoy có họ hàng với các gia đình quý tộc lớn nhất nước Nga; Alexander Pushkin là cháu họ đời thứ tư của ông. Thực tế sinh ra trong một những gia đình quý tộc lớn nhất nước Nga khiến Tolstoy rất khác biệt với toàn bộ những nhà văn khác cùng thế hệ với ông. Ông luôn là một nhà quý tộc có ý thức về vấn đề giai cấp, tự hào về giọng nói tiếng Pháp chuẩn mực và như giữ khoảng cách khỏi giới trí thức.

[sửa] Tuổi thơ

Tuổi thơ và thời niên thiếu của Tolstoy là sự xê dịch giữa Moscow và Yasnaya Polyana, trong một đại gia đình với ba người anh trai và một chị gái. Ông đã để lại cho chúng ta một hồi ức rất sống động về môi trường sống thời niên thiếu trong những trang viết phi thường ông gửi cho người viết tiểu sử của mình Pavel Biryukov. Mẹ ông qua đời khi ông mới lên hai, và cha ông cũng mất khi ông mới lên chín. Sự giáo dục sau đó của ông được giao vào tay người cô/bác gái, Madame Ergolsky, người được cho là hình mẫu của Sonya trong tiểu thuyết Chiến tranh và hòa bình. (Cha ông và mẹ ông cũng là hình mẫu của các nhân vật Nicholas Rostov và Công chúa Marya trong tiểu thuyết đó).

Năm 1844, Tolstoy bắt đầu học luật và các ngôn ngữ phương Đông tại Đại học Kazan, nơi các giáo viên miêu tả ông là "vừa không có khả năng vừa không muốn học hành." Ông không thấy ý nghĩa trong việc tiếp tục học tập và rời trường giữa khoá. Năm 1849 ông về cư trú tại Yasnaya Polyana, nơi ông cố gắng trở nên hữu ích cho những người nông dân của mình nhưng nhanh chóng khám phá ra sự vô dụng của lòng nhiệt tình thiếu hiểu biết của mình.

Nhà thờ Thánh Nicholas tại Khamovniki, Tolstoy từng là một giáo dân tại đó trước khi ông bị rút phép thông công.
Nhà thờ Thánh Nicholas tại Khamovniki, Tolstoy từng là một giáo dân tại đó trước khi ông bị rút phép thông công.

Đa phần thời gian học tập tại trường đại học và sau đó cuộc đời ông giống với cuộc đời của những chàng trai trẻ và những người ở tầng lớp của ông khi ấy, không theo quy luật nào và luôn tìm kiếm các trò vui - rượu, bài bạc, và phụ nữ - không phải hoàn toàn khác biệt cuộc sống của Pushkin trước khi ông bị trục xuất về phương Nam. Nhưng Tolstoy không thể vô tư chấp nhận để cuộc sống tự diễn ra. Từ rất sớm, trong nhật ký của ông (hiện còn từ năm 1847 về sau) cho thấy một sự đau khổ không bao giờ thỏa mãn về giá trị đạo đức của cuộc sống, một sự đau khổ sẽ còn mãi và là xung lực mang tính quyết định trong trí óc ông. Quyển nhật ký này cũng thể hiện sự thực nghiệm kỹ thuật phân tích tâm lý sẽ trở thành vũ khí văn chương chủ chốt của ông sau này.

[sửa] Đi lính và những tham vọng văn chương đầu tiên

Thử nghiệm văn chương đầu tiên của Tolstoy là tác phẩm dịch cuốn Một chuyến đi đầy xúc cảm qua Pháp và Italia (A Sentimental Journey Through France and Italy). Ông bị ảnh hưởng nhiều từ Sterne trong những tác phẩm đầu tiên của mình, dù sau này ông đã phỉ báng Sterne là "một nhà văn không ngay thật". Tới năm 1851 một trong những nỗ lực tham vọng hơn và rõ rệt hơn về một phong cách sáng tác mới là truyện ngắn đầu tay của ông, "Một lịch sử của ngày hôm qua" (A History of Yesterday). Cùng năm ấy, buồn chán về cuộc sống dường như trống rỗng và vô nghĩa tại Moscow, khiến ông mang nợ vì cờ bạc, ông tới Caucasus, và gia nhập một đơn vị pháo binh đồn trú tại khu vực Cossack của Chechnya, với tư cách một binh nhì tình nguyện, nhưng mang dòng dõi quý tộc (юнкер). Năm 1852 ông hoàn thành tiểu thuyết đầu tiên Thời thơ ấu (Childhood) và gửi nó cho Nikolai Nekrasov để đăng trên tờ Sovremennik. Dù Tolstoy khó chịu với những cắt xén của nhà xuất bản, quyển sách ngay lập tức thành công khiến Tolstoy có được một vị trí xác định trên văn đàn Nga.

Tại khẩu đội pháo của mình Tolstoy sống một cuộc đời dễ chịu và không phiền phức nhờ tư cách một sĩ quan quý tộc. Ông có nhiều thời gian rảnh, và đa số thời gian đó ông đều dùng cho những cuộc săn bắn. Trong vài lần tham dự chiến đấu, ông tỏ ra rất tài giỏi. Năm 1854 ông nhận được lệnh, theo sự yêu cầu của ông, chuyển sang phục vụ chiến dịch quân sự chống người Thổ tại Wallachia, nơi ông tham gia vào cuộc bao vây Silistra (nằm ở phần phía Đông Bắc Bulgaria). Tháng 11 năm ấy, ông tham gia cuộc đồn trú tại Sevastopol. Tại đó ông đã chứng kiến những trận đánh có tầm quan trọng lớn nhất thế kỷ. Ông tham gia bảo vệ Pháo đài số Bốn (Fourth Bastion) nổi tiếng và vào Trận Sông Chernaya, ông đã chế nhạo sự chỉ huy yếu kém tại đó trong một bài hát vui, đoạn thơ duy nhất từng biết do ông viết ra.

Tại Sevastopol ông viết cuốn Những mẩu chuyện Sebastopol (Sebastopol Sketches), được nhiều người coi là cố gắng đầu tiên của ông nhằm có được những kỹ thuật sẽ được áp dụng hiệu quả sau này trong tác phẩm Chiến tranh và hòa bình. Cũng được xuất bản định kỳ hàng tháng trên tờ Sovremennik khi cuộc bao vây còn đang diễn ra, những câu chuyện này khiến công chúng chú ý tới ông nhiều hơn. Trên thực tế, Sa hoàng Alexander II được biết đã từng tán dương tác giả của câu chuyện, "Hãy giữ gìn anh chàng đó." Ngay sau khi pháo đài bị từ bỏ, Tolstoy xin nghỉ phép tại Petersburg và Moscow. Năm sau ông rời quân ngũ, hoàn toàn ghê tởm với sự chém giết vô nghĩa đã chứng kiến.

[sửa] Thời gian giữa khi rời quân ngũ và lập gia đình

Những năm 1856-61 ông sống tại Petersburg, Moscow, Yasnaya, và ở nước ngoài. Năm 1857 (và một lần nữa trong giai đoạn 1860-61) ông đi ra nước ngoài và quay trở về với sự vỡ mộng về tính ích kỷ và chủ nghĩa vật chất của nền văn minh tư sản Châu Âu, một cảm giác được thể hiện trong truyện ngắn Lucerne và gián tiếp hơn trong tác phẩm Ba cái chết (Three Deaths) của ông. Khi bắt đầu có quan điểm thiên về phương Đông hơn với ảnh hưởng từ Phật giáo, Tolstoy học cách tự nhận thức mình thông qua những sinh thể sống. Ông bắt đầu viết Kholstomer, với một đoạn độc thoại nội tâm của một chú ngựa. Nhiều suy nghĩ riêng tư của ông đã được phản ánh thông qua một nhân vật chính trong tác phẩm Người Cô dắc (The Cossacks), người nằm ngẫm nghĩ, lúc ngã xuống đất khi đang trong một cuộc săn:

'Ta ở đây, Dmitri Olenin, một sinh vật khá khác biệt so với những sinh vật khác, đang nằm đơn độc chỉ Thượng đế mới biết là ở đâu – nơi một chú nai thường sống – một chú nai già, một chú nai đẹp đẽ có lẽ chưa từng nhìn thấy một con người, và tại một nơi chưa từng có người nào ngồi hay suy nghĩ những việc đó. Ta ngồi đây, và xung quanh ta là những cây già cây non, một cây phủ đầy những vòng nho dại, và những con gà lôi đang kêu vang, đuổi nhau vòng quanh và có lẽ đang tìm kiếm những người anh em đã bị giết của chúng.' Anh cảm nhận thấy những chú gà lôi của mình, suy nghĩ về chúng, và chùi dòng máu nóng trên bàn tay vào áo khoác. 'Có lẽ những con chó rừng đã đánh hơi thấy chúng và thất vọng bỏ đi hướng khác: phía trên ta, bay trong đám lá cây đối với chúng rộng lớn như những hòn đảo, những con muỗi kêu vo vo: một, hai, ba, bốn, một trăm, một ngàn, một triệu con muỗi, và tất cả chúng cùng kêu ca một điều gì đó hay mỗi con lại có vấn đề của riêng minh giống một Dmitri Olenin như ta.' Anh tưởng tượng một cách sinh động về tiếng kêu của những chú muỗi: 'Hướng này, hướng này, các bạn! Ở đây có thứ chúng ta ăn được đấy!' Chúng kêu và lao về phía anh. Và anh thấy rõ ràng rằng mình không phải một nhà quý tộc Nga, một thành viên của xã hội Moscow, một người bạn và họ hàng của ông này bà nọ, mà chỉ như là một con muỗi, hay gà lôi, hay nai, như những loài vật hiện đang sống cạnh anh. 'Chỉ như chúng thôi, chỉ như Chú Eroshka, ta sẽ sống một lát rồi chết, và như chú đã từng nói rất đúng: "cỏ sẽ mọc lên và không còn gì nữa".'

Những năm sau cuộc Chiến tranh Crimean là khỏng thời gian duy nhất trong cuộc đời Tolstoy khi ông sống lẫn lộn trong thế giới văn chương. Ông được giới trí thức Petersburg và Moscow ca ngợi là một trong những người tài giỏi nhất và danh vọng càng tăng với những thành công của ông. Nhưng ông không muốn gần họ. Ông là một nhà quý tộc quá chân chính để có thể giống với giới trí thức nửa tự do này. Tất cả suy nghĩ trong đầu ông đều trái ngược với suy nghĩ trong đầu những người đang trong quá trình Tây phương hoá, những người đã được Ivan Turgenev, người được đa số công nhận là tác gia lớn nhất còn đang sống của Nga ở giai đoạn đó, phác hoạ. Turgenev, người theo nhiều cách là sự đối lập của Tolstoy cũng là người ca ngợi ông nhiều nhất khi gọi truyện ngắn năm 1862 Người Cô dắc của Tolstoy là "Truyện hay nhất được viết bằng ngôn ngữ của chúng ta."

Chân dung do Ivan Kramskoi vẽ (1873).
Chân dung do Ivan Kramskoi vẽ (1873).



Tolstoy không tin vào sự tiến bộ và văn hóa và thích trêu chọc Turgenev qua những câu nói hay lời bình luận cay độc của mình. Việc thiếu sự cảm thông với giới văn học khiến ông rơi vào một cuộc tranh cãi ầm ĩ với Turgenev (1861), ông đã thách đấu với Turgenev nhưng sau đó đã đưa ra lời xin lỗi về hành động của mình. The whole story is very characteristic and revelatory of his character, with its profound impatience of other people's assumed superiority and their perceived lack of intellectual honesty. The only writers with whom he remained friends were the conservative "landlordist" Afanasy Fet and the democratic Slavophile Nikolay Strakhov, both of them entirely out of tune with the main current of contemporary thought.

In 1859 he started a school for peasant children at Yasnaya, followed by twelve others, whose ground-breaking libertarian principles Tolstoy described in his 1862 essay, "The School at Yasnaya Polyana". He also authored a great number of stories for peasant children. Tolstoy's educational experiments were short-lived, but as a direct forerunner to A.S.Neill's Summerhill School, the school at Yasnaya Polyana can justifiably be claimed to be the first example of a coherent theory of libertarian education.

In 1862 Tolstoy published a pedagogical magazine, Yasnaya Polyana, in which he contended that it was not the intellectuals who should teach the peasants, but rather the peasants the intellectuals. He came to believe that he was undeserving of his inherited wealth, and gained renown among the peasantry for his generosity. He would frequently return to his country estate with vagrants whom he felt needed a helping hand, and would often dispense large sums of money to street beggars while on trips to the city. In 1861 he accepted the post of Justice of the Peace, a magistrature that had been introduced to supervise the carrying into life of the Emancipation reform of 1861.

Meanwhile his insatiate quest for moral stability continued to torment him. He had now abandoned the wild living of his youth, and thought of marrying. In 1856 he made his first unsuccessful attempt to marry (Mlle Arseniev). In 1860 he was profoundly affected by the death of his brother Nicholas, even though he had been faced with the loss of his parents and guardian aunts during his childhood. Tolstoy considered the death of his brother his first encounter with the inevitable reality of death. After these reverses, Tolstoy reflected in his diary that at thirty four, no woman could love him, since he was too old and ugly. In 1862, at last, he proposed to Sofia Andreyevna Behrs and was accepted. They were married on 23 September of the same year.

[sửa] Lập gia đình và Đời sống gia đình

Vợ Tolstoy Sofia Andreevna Tolstaya và con gái Alexandra Tolstaya.
Vợ Tolstoy Sofia Andreevna Tolstaya và con gái Alexandra Tolstaya.

His marriage is one of the two most important landmarks in the life of Tolstoy, the other being his conversion. Once he entertained a passionate and hopeless aspiration after that whole and unreflecting "natural" state which he found among the peasants, and especially among the Cossacks in whose villages he had lived in the Caucasus. His marriage provided for him an escape from unrelenting self-questioning. It was the gate towards a more stable and lasting "natural state". Family life, and an unreasoning acceptance of and submission to the life to which he was born, now became his religion.

For the first fifteen years of his married life he lived in this blissful state of confidently satisfied life, whose philosophy is expressed with supreme creative power in War and Peace. Sophie Behrs, almost a girl when he married her and 16 years his junior, proved an ideal wife and mother and mistress of the house. On the eve of their marriage, Tolstoy gave her his diaries detailing his sexual relations with female serfs. Together they had thirteen children, five of whom died in their childhoods.[2]

Sophie was, moreover, a devoted help to her husband in his literary work, and the story is well known how she copied out War and Peace seven times from beginning to end. The family fortune, owing to Tolstoy's efficient management of his estates and to the sales of his works, was prosperous, making it possible to provide adequately for the increasing family.

[sửa] Sự thay đổi

Tolstoy had always been fundamentally a rationalist. But at the time he wrote his great novels his rationalism was suffering an eclipse. The philosophy of War and Peace and Anna Karenina (which he formulates in A Confession as "that one should live so as to have the best for oneself and one's family") was a surrender of his rationalism to the inherent irrationality of life. The search for the meaning of life was abandoned. The meaning of life was Life itself. The greatest wisdom consisted in accepting without sophistication one's place in Life and making the best of it. But already in the last part of Anna Karenina a growing disquietude becomes very apparent. When he was writing it the crisis had already begun that is so memorably recorded in A Confession and from which he was to emerge the prophet of a new religious and ethical teaching.

Following this conversion, the details of which are given below, Tolstoy's rationalism found satisfaction in the admirably constructed system of his doctrine. But the irrational Tolstoy remained alive beneath the hardened crust of crystallized dogma. Tolstoy's diaries reveal that the desires of the flesh were active in him till an unusually advanced age; and the desire for expansion, the desire that gave life to War and Peace, the desire for the fullness of life with all its pleasure and beauty, never died in him. We catch few glimpses of this in his writings, for he subjected them to a strict and narrow discipline. His magic touch did not suffer from his conversion, however. He wrote as effortlessly as ever and his late years produced admirable works of art, such as Hadji Murat, one of many pieces that appeared posthumously. It became increasingly apparent, that, in the words of Vladimir Nabokov, there were only two subjects that Tolstoy was really interested in and thought worth writing about — and these were life and death. The relationship between life and death was examined by him over and over again, with increasing complexity, in the final version of Kholstomer, in The Death of Ivan Ilyich, in How Much Land Does a Man Need?

[sửa] Cuối đời

Leo Tolstoy và cháu gái Yasnaya Polyana.
Leo Tolstoy và cháu gái Yasnaya Polyana.

Soon after A Confession became known, Tolstoy began, at first against his will, to recruit disciples. The first of these was Vladimir Chertkov, an ex-officer of the Horse Guards and founder of the Tolstoyans, described by D.S. Mirsky as a "narrow fanatic and a hard, despotic man, who exercised an enormous practical influence on Tolstoy and became a sort of grand vizier of the new community". Tolstoy also established contact with certain sects of Christian communists and anarchists, like the Dukhobors. Despite his unorthodox views and support for Thoreau's doctrine of civil disobedience, Tolstoy was unmolested by the government, solicitous to avoid negative publicity abroad. Only in 1901 the Synod excommunicated him. This act, widely but rather unjudiciously resented both at home and abroad, merely registered a matter of common knowledge — that Tolstoy had ceased to be an Orthodox Church-man.

As his reputation among people of all classes grew immensely, a few Tolstoyan communes formed throughout Russia in order to put into practice Tolstoy's religious doctrines. And, by the last two decades of his life, Tolstoy enjoyed a place in the world's esteem that had not been held by any man of letters since the death of Voltaire.[3] Yasnaya Polyana became a new Ferney — or even more than that, almost a new Jerusalem. Pilgrims from all parts flocked there to see the great old man. But Tolstoy's own family remained hostile to his teaching, with the exception of his youngest daughter Alexandra Tolstaya. His wife especially took up a position of decided opposition to his new ideas. She refused to give up her possessions and asserted her duty to provide for her large family. Tolstoy renounced the copyright of his new works but had to surrender his landed property and the copyright of his earlier works to his wife. His late marriage life has been described by A. N. Wilson as one of the unhappiest in literary history.

Tolstoy was remarkably healthy for his age, but he fell seriously ill in 1901 and had to live for a long time in Gaspra and Simeiz, Crimea. Still he continued working to the last and never showed the slightest sign of any weakening of brain power. Ever more oppressed by the apparent contradiction between his preaching of communism and the easy life he led under the regime of his wife, full of a growing irritation against his family, which was urged on by Chertkov, he finally left Yasnaya, in the company of his daughter Alexandra and his doctor, for an unknown destination. After some restless and aimless wandering he headed for a convent where his sister was the mother superior but had to stop at Astapovo junction. There he was laid up in the stationmaster's house and died on November 7, 1910. He was buried in a simple peasant's grave in a wood 500 meters from Yasnaya Polyana. Thousands of peasants lined the streets at his funeral.

[sửa] Tiểu thuyết và các câu chuyện tưởng tượng

Mộ Tolstoy tại Yasnaya Polyana.
Mộ Tolstoy tại Yasnaya Polyana.

Tolstoy's fiction consistently attempts to convey realistically the Russian society in which he lived. Matthew Arnold commented that Tolstoy's work is not art, but a piece of life. Arnold's assessment was echoed by Isaak Babel who said that, "if the world could write by itself, it would write like Tolstoy".

His first publications were three autobiographical novels, Childhood, Boyhood, and Youth (1852–1856). They tell of a rich landowner's son and his slow realization of the differences between him and his peasants. Although in later life Tolstoy rejected these books as sentimental, a great deal of his own life is revealed, and the books still have relevance for their telling of the universal story of growing up.

Tolstoy served as a second lieutenant in an artillery regiment during the Crimean War, recounted in his Sevastapol Sketches. His experiences in battle helped develop his pacifism, and gave him material for realistic depiction of the horrors of war in his later work.

The Cossacks (1863) is an unfinished novel which describes the Cossack life and people through a story of Dmitri Olenin, a Russian aristocrat in love with a Cossack girl. This text was acclaimed by Ivan Bunin as one of the finest in the language. The magic of Tolstoy's language is naturally lost in translation, but the following excerpt may give some idea as to the lush, sensuous, pulsing texture of the original:

Tiêu bản:Quotation

War and Peace is generally thought to be one of the greatest novels ever written, remarkable for its breadth and unity. Its vast canvas includes 580 characters, many historical, others fictional. The story moves from family life to the headquarters of Napoleon, from the court of Alexander I of Russia to the battlefields of Austerlitz and Borodino. The novel explores Tolstoy's theory of history, and in particular the insignificance of individuals such as Napoleon and Alexander. But more importantly, Tolstoy's imagination created a world that seems to be so believable, so real, that it's not easy to realize that most of his characters actually never existed and that Tolstoy never witnessed the epoch described in the novel.

Somewhat surprisingly, Tolstoy did not consider War and Peace to be a novel (nor did he consider many of the great Russian fictions written at that time to be novels). It was to him an epic in prose. Anna Karenina (1877), which Tolstoy regarded as his first true novel, was one of his most impeccably constructed and compositionally sophisticated works. It tells parallel stories of an adulterous woman trapped by the conventions and falsities of society and of a philosophical landowner (much like Tolstoy), who works alongside the peasants in the fields and seeks to reform their lives. His last novel was Resurrection, published in 1899, which told the story of a nobleman seeking redemption for a sin committed years earlier and incorporated many of Tolstoy's refashioned views on life. An additional short novel, Hadji Murat, was published posthumously in 1912.

Tolstoy's later work is often criticised as being overly didactic and patchily written, but derives a passion and verve from the depth of his austere moral views. The sequence of the temptation of Sergius in Father Sergius, for example, is among his later triumphs. Gorky relates how Tolstoy once read this passage before himself and Chekhov and that Tolstoy was moved to tears by the end of the reading. Other later passages of rare power include the crises of self faced by the protagonists of After the Ball and Master and Man, where the main character (in After the Ball) or the reader (in Master and Man) is made aware of the foolishness of the protagonists' lives.

Tolstoy had an abiding interest in children and children's literature and wrote tales and fables. Some of his fables are free adaptations of fables from Aesop and from Hindu tradition.

[sửa] Danh tiếng

Tolstoy's contemporaries paid him lofty tributes: Dostoevsky thought him the finest of all living writers while Gustave Flaubert compared him to Shakespeare and gushed: "What an artist and what a psychologist!". Anton Chekhov, who often visited Tolstoy at his country estate, wrote: "When literature possesses a Tolstoy, it is easy and pleasant to be a writer; even when you know you have achieved nothing yourself and are still achieving nothing, this is not as terrible as it might otherwise be, because Tolstoy achieves for everyone. What he does serves to justify all the hopes and aspirations invested in literature." Ivan Turgenev called Tolstoi a "great writer of the Russian land".[4]

Later critics and novelists continue to bear testaments to his art: Virginia Woolf went on to declare him "greatest of all novelists", and James Joyce noted: "He is never dull, never stupid, never tired, never pedantic, never theatrical!". Thomas Mann wrote of his seemingly guileless artistry—"Seldom did art work so much like nature"—sentiments shared in part by many others, including Marcel Proust, William Faulkner, Vladimir Nabokov, who placed him above all other Russian fiction writers, even Gogol, and equalled him with Pushkin among Russian poets.

[sửa] Tôn giáo và các đức tin chính trị

Chân dung Leo Tolstoy (1887) do Ilya Yefimovich Repin vẽ
Chân dung Leo Tolstoy (1887) do Ilya Yefimovich Repin vẽ

At approximately the age of 50, Tolstoy had a mid-life crisis, at which point he determined that he could not go on living without knowing the meaning of life, and so he vowed to either find it or commit suicide. After exploring a variety of areas, he found his answer in the teachings of Jesus, which in his interpretation have strong Buddhist overtones. He relates the story of his mid-life crisis in A Confession, and the conclusions of his studies in My Religion, The Kingdom of God is Within You, and The Gospels in Brief.

The teaching of mature Tolstoy is a rationalized "Christianity", stripped of all tradition and all positive mysticism. He rejected personal immortality and concentrated exclusively on the moral teaching of the Gospels. Of the moral teaching of Christ, the words "Resist not evil" were taken to be the principle out of which all the rest follows. He rejected the authority of the Church, which sanctioned the State, and he condemned the State, which sanctioned violence and corruption. His condemnation of every form of compulsion authorizes us to classify Tolstoy's teaching, in its political aspect, as Christian anarchism.

[sửa] Nguồn

Tolstoy's conversion from a dissolute and privileged society author to the non-violent and spiritual anarchist of his latter days was brought about by two trips around Europe in 1857 and 1860-61, a period when many liberal-leaning Russian aristocrats escaped the stifling political repression in Russia; others who followed the same path were Alexander Herzen, Mikhail Bakunin and Peter Kropotkin. During his 1857 visit, Tolstoy witnessed a public execution in Paris, a traumatic experience that would mark the rest of his life. Writing in a letter to his friend V. P. Botkin:

The truth is that the State is a conspiracy designed not only to exploit, but above all to corrupt its citizens ... Henceforth, I shall never serve any government anywhere.

Tolstoy's political philosophy was also influenced by a March 1861 visit to French anarchist Pierre-Joseph Proudhon, then living in exile under an assumed name in Brussels. Apart from reviewing Proudhon's forthcoming publication, "La Guerre et la Paix", whose title Tolstoy would borrow for his masterpiece, the two men discussed education, as Tolstoy wrote in his educational notebooks:

If I recount this conversation with Proudhon, it is to show that, in my personal experience, he was the only man who understood the significance of education and of the printing press in our time.

In Chapter VI of A Confession, Tolstoy quoted the final paragraph of Schopenhauer's The World as Will and Representation. In this paragraph, the German philosopher explained how the nothingness that results from complete denial of self is only a relative nothingness and not to be feared. Tolstoy was struck by the description of Christian, Buddhist, and Hindu ascetic renunciation as being the path to holiness. This conformed to his own ideas, expressed in his diary for years. Thus Tolstoy, the Russian nobleman, gradually became converted to the ascetic morality, chosing poverty and denial of the will.

[sửa] Chủ nghĩa vô chính phủ Thiên chúa giáo

Although he did not call himself an anarchist because he applied the term to those who wanted to change society through violence[5], Tolstoy is commonly regarded as an anarchist. Tolstoy's Christian beliefs were based on the Sermon on the Mount, and particularly on the phrase about turn the other cheek, which he saw as a justification for pacifism, nonviolence and nonresistance. Tolstoy believed being a Christian made him a pacifist and, due to the military force used by his government, being a pacifist made him an anarchist.

Tolstoy's doctrine of nonresistance (nonviolence) when faced by conflict is another distinct attribute of his philosophy based on Christ's teachings. By directly influencing Mahatma Gandhi with this idea through his work The Kingdom of God is Within You, Tolstoy has had a huge influence on the nonviolent resistance movement to this day. He also opposed private property and the institution of marriage and valued the ideals of chastity and sexual abstinence (discussed in Father Sergius and his preface to The Kreutzer Sonata), ideals also held by the young Gandhi.

In hundreds of essays over the last twenty years of his life, Tolstoy reiterated the anarchist critique of the State and recommended books by Kropotkin and Proudhon to his readers, whilst rejecting anarchism's espousal of violent revolutionary means, writing in the 1900 essay, "On Anarchy":

The Anarchists are right in everything; in the negation of the existing order, and in the assertion that, without Authority, there could not be worse violence than that of Authority under existing conditions. They are mistaken only in thinking that Anarchy can be instituted by a revolution. But it will be instituted only by there being more and more people who do not require the protection of governmental power ... There can be only one permanent revolution - a moral one: the regeneration of the inner man.

[sửa] Chủ nghĩa hoà bình

Phòng của Leo Tolstoy tại Yasnaya Polyana.
Phòng của Leo Tolstoy tại Yasnaya Polyana.

Despite his misgivings about anarchist violence, Tolstoy took risks to circulate the prohibited publications of anarchist thinkers in Russia, and corrected the proofs of Peter Kropotkin's "Words of a Rebel", illegally published in St Petersburg in 1906. Two years earlier, during the Russo-Japanese War, Tolstoy publicly condemned the war and wrote to the Japanese Buddhist priest Soyen Shaku in a failed attempt to make a joint pacifist statement.

A letter Tolstoy wrote in 1908 to an Indian newspaper entitled "Letter to a Hindu" resulted in intense correspondence with Mohandas Gandhi, who was in South Africa at the time and was beginning to become an activist. Reading "The Kingdom of God is Within You" had convinced Gandhi to abandon violence and espouse nonviolent resistance, a debt Gandhi acknowledged in his autobiography, calling Tolstoy "the greatest apostle of non-violence that the present age has produced". The correspondence between Tolstoy and Gandhi would only last a year, from October 1909 until Tolstoy's death in November 1910, but led Gandhi to give the name the Tolstoy Colony to his second ashram in South Africa. Besides non-violent resistance, the two men shared a common belief in the merits of vegetarianism, the subject of several of Tolstoy's essays (see Christian vegetarianism).

Along with his growing idealism, Tolstoy also became a major supporter of the Esperanto movement. Tolstoy was impressed by the pacifist beliefs of the Doukhobors and brought their persecution to the attention of the international community, after they burned their weapons in peaceful protest in 1895. He aided the Doukhobors in migrating to Canada.

[sửa] Xem thêm

  • Thư mục sách của Leo Tolstoy
  • Hội chứng Tolstoy

[sửa] Tham khảo

Bài này được hợp nhất với phần văn bản từ cuốn "Lịch sử văn học Nga" (1926-27) của D.S. Mirsky mà bây giờ đã thuộc phạm vi công cộng.

  1. Theo lịch Julius28 tháng 8 năm 1828 – 7 tháng 11 năm 1910
  2. Feuer,Kathryn B. Tolstoy and the Genesis of War and Peace, Cornell University Press, 1996, ISBN 0-8014-1902-6
  3. D. S. Mirsky. A History of Russian Literature. Northwestern University Press, 1999. ISBN 0-8101-1679-0. Page 324.
  4. Victor Terras ed., Handbook of Russian Literature, p. 476-480, Yale University Press, 1985 (retrieved on 14 December 2006 from this website)
  5. Woodcock, George. Anarchism: A History of Libertarian Ideas and Movements, Broadview Press, 2004, p. 185

[sửa] Truyền thông

  • Tolstoy's 80th birthday (thông tin)
    • Original footage of Tolstoy celebrating his 80th birthday at Yasnaya Polyana with friends, students and family members. (11.1 MB, ogg/Theora format).
  • Trục trặc khi coi? Xem hướng dẫn.

[sửa] Liên kết ngoài

Wikiquote sưu tập danh ngôn về:

Universal and museum websites on Leo Tolstoy

Leo Tolstoy's biography and critique

E-texts of works by Leo Tolstoy

Leo Tolstoy in the media

Static Wikipedia 2008 (no images)

aa - ab - af - ak - als - am - an - ang - ar - arc - as - ast - av - ay - az - ba - bar - bat_smg - bcl - be - be_x_old - bg - bh - bi - bm - bn - bo - bpy - br - bs - bug - bxr - ca - cbk_zam - cdo - ce - ceb - ch - cho - chr - chy - co - cr - crh - cs - csb - cu - cv - cy - da - de - diq - dsb - dv - dz - ee - el - eml - en - eo - es - et - eu - ext - fa - ff - fi - fiu_vro - fj - fo - fr - frp - fur - fy - ga - gan - gd - gl - glk - gn - got - gu - gv - ha - hak - haw - he - hi - hif - ho - hr - hsb - ht - hu - hy - hz - ia - id - ie - ig - ii - ik - ilo - io - is - it - iu - ja - jbo - jv - ka - kaa - kab - kg - ki - kj - kk - kl - km - kn - ko - kr - ks - ksh - ku - kv - kw - ky - la - lad - lb - lbe - lg - li - lij - lmo - ln - lo - lt - lv - map_bms - mdf - mg - mh - mi - mk - ml - mn - mo - mr - mt - mus - my - myv - mzn - na - nah - nap - nds - nds_nl - ne - new - ng - nl - nn - no - nov - nrm - nv - ny - oc - om - or - os - pa - pag - pam - pap - pdc - pi - pih - pl - pms - ps - pt - qu - quality - rm - rmy - rn - ro - roa_rup - roa_tara - ru - rw - sa - sah - sc - scn - sco - sd - se - sg - sh - si - simple - sk - sl - sm - sn - so - sr - srn - ss - st - stq - su - sv - sw - szl - ta - te - tet - tg - th - ti - tk - tl - tlh - tn - to - tpi - tr - ts - tt - tum - tw - ty - udm - ug - uk - ur - uz - ve - vec - vi - vls - vo - wa - war - wo - wuu - xal - xh - yi - yo - za - zea - zh - zh_classical - zh_min_nan - zh_yue - zu -

Static Wikipedia 2007 (no images)

aa - ab - af - ak - als - am - an - ang - ar - arc - as - ast - av - ay - az - ba - bar - bat_smg - bcl - be - be_x_old - bg - bh - bi - bm - bn - bo - bpy - br - bs - bug - bxr - ca - cbk_zam - cdo - ce - ceb - ch - cho - chr - chy - co - cr - crh - cs - csb - cu - cv - cy - da - de - diq - dsb - dv - dz - ee - el - eml - en - eo - es - et - eu - ext - fa - ff - fi - fiu_vro - fj - fo - fr - frp - fur - fy - ga - gan - gd - gl - glk - gn - got - gu - gv - ha - hak - haw - he - hi - hif - ho - hr - hsb - ht - hu - hy - hz - ia - id - ie - ig - ii - ik - ilo - io - is - it - iu - ja - jbo - jv - ka - kaa - kab - kg - ki - kj - kk - kl - km - kn - ko - kr - ks - ksh - ku - kv - kw - ky - la - lad - lb - lbe - lg - li - lij - lmo - ln - lo - lt - lv - map_bms - mdf - mg - mh - mi - mk - ml - mn - mo - mr - mt - mus - my - myv - mzn - na - nah - nap - nds - nds_nl - ne - new - ng - nl - nn - no - nov - nrm - nv - ny - oc - om - or - os - pa - pag - pam - pap - pdc - pi - pih - pl - pms - ps - pt - qu - quality - rm - rmy - rn - ro - roa_rup - roa_tara - ru - rw - sa - sah - sc - scn - sco - sd - se - sg - sh - si - simple - sk - sl - sm - sn - so - sr - srn - ss - st - stq - su - sv - sw - szl - ta - te - tet - tg - th - ti - tk - tl - tlh - tn - to - tpi - tr - ts - tt - tum - tw - ty - udm - ug - uk - ur - uz - ve - vec - vi - vls - vo - wa - war - wo - wuu - xal - xh - yi - yo - za - zea - zh - zh_classical - zh_min_nan - zh_yue - zu -

Static Wikipedia 2006 (no images)

aa - ab - af - ak - als - am - an - ang - ar - arc - as - ast - av - ay - az - ba - bar - bat_smg - bcl - be - be_x_old - bg - bh - bi - bm - bn - bo - bpy - br - bs - bug - bxr - ca - cbk_zam - cdo - ce - ceb - ch - cho - chr - chy - co - cr - crh - cs - csb - cu - cv - cy - da - de - diq - dsb - dv - dz - ee - el - eml - eo - es - et - eu - ext - fa - ff - fi - fiu_vro - fj - fo - fr - frp - fur - fy - ga - gan - gd - gl - glk - gn - got - gu - gv - ha - hak - haw - he - hi - hif - ho - hr - hsb - ht - hu - hy - hz - ia - id - ie - ig - ii - ik - ilo - io - is - it - iu - ja - jbo - jv - ka - kaa - kab - kg - ki - kj - kk - kl - km - kn - ko - kr - ks - ksh - ku - kv - kw - ky - la - lad - lb - lbe - lg - li - lij - lmo - ln - lo - lt - lv - map_bms - mdf - mg - mh - mi - mk - ml - mn - mo - mr - mt - mus - my - myv - mzn - na - nah - nap - nds - nds_nl - ne - new - ng - nl - nn - no - nov - nrm - nv - ny - oc - om - or - os - pa - pag - pam - pap - pdc - pi - pih - pl - pms - ps - pt - qu - quality - rm - rmy - rn - ro - roa_rup - roa_tara - ru - rw - sa - sah - sc - scn - sco - sd - se - sg - sh - si - simple - sk - sl - sm - sn - so - sr - srn - ss - st - stq - su - sv - sw - szl - ta - te - tet - tg - th - ti - tk - tl - tlh - tn - to - tpi - tr - ts - tt - tum - tw - ty - udm - ug - uk - ur - uz - ve - vec - vi - vls - vo - wa - war - wo - wuu - xal - xh - yi - yo - za - zea - zh - zh_classical - zh_min_nan - zh_yue - zu