Bán đảo Mã Lai
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Bán đảo Mã Lai (tiếng Mã Lai: Semenanjung Tanah Melayu) là một bán đảo chính nằm ở khu vực Đông Nam Á. Nó chạy gần như là theo hướng bắc-nam và chứa điểm cực nam của châu Á đại lục. Khu vực hẹp nhất của nó là eo đất Kra.
Các vùng nước ven biển (tính theo chiều kim đồng hồ từ phía đông bắc) là Vịnh Thái Lan, biển Đông (đối diện với Borneo), eo biển Johor (đối diện với Singapore), eo biển Malacca (đối diện với Sumatra) và biển Andaman.
Về mặt chính trị, khu vực này thuộc:
- phần tây bắc là khu vực cực nam của Myanmar
- phần trung tâm và đông bắc thuộc miền nam Thái Lan
- phần phía nam thuộc Malaysia được gọi là Malaysia bán đảo (không nên nhầm lẫn với bán đảo Mã Lai rộng hơn) hoặc Tây Malaysia.
Một thuật ngữ trong tiếng Mã Lai là Tanah Melayu đôi khi vẫn còn được sử dụng trong một số bài diễn văn để miêu tả sự thống nhất của tất cả người Mã Lai trên bán đảo trong một quốc gia của người Mã Lai, mặc dù mong muốn này đã được thực hiện phần lớn với sự ra đời của Malaysia. Tuy nhiên, tại miền nam Thái Lan vẫn còn khá đông người Mã Lai, do khu vực này trước đây là một phần của Vương quốc Pattani, một vương quốc của người Mã Lai. Ngoài ra, cũng có một thiểu số người Mã Lai ở Singapore, một đảo quốc với đa số người Hoa mà Vương quốc Anh đã thuê của Vương quốc Hồi giáo Johor năm 1819.
Bờ biển phía tây của bán đảo đã là khu vực được đặc biệt ưa chuộng trong số những người Bugis, người Hán và người Ấn đi biển như là điểm dừng chân, đã dẫn tới sự di cư gia tăng của những người này để tạo ra những điểm dân cư rõ nét ven biển trong thế kỷ 19.
Người châu Âu thời cổ gọi bán đảo Mã Lai là Chersonesus Aurea.
[sửa] Xem thêm
- Quần đảo Mã Lai
- Dãy Titiwangsa