Bùi Tín
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Bùi Tín (sinh năm 1927) là một nhân vật bất đồng chính kiến người Việt, từng là nhà báo, Đại tá quân đội.
Ông là con Thượng thư Bộ Hình Bùi Bằng Đoàn (sau là Trưởng ban Thường trực Quốc hội Việt Nam Dân chủ Cộng hòa), sinh ra gần Hà Nội, học ở Huế.
[sửa] Hoạt động cách mạng
Trong Cách mạng tháng Tám năm 1945, ông trở thành người hoạt động chính trị về mặt báo chí. Sau đó ông gia nhập Việt Minh. Ông đã chiến đấu trên hai mặt trận: cầm súng như một người lính (ông nhập ngũ năm 18 tuổi) và viết lách như là một nhà báo của Quân đội Nhân dân Việt Nam với bút danh Thành Tín. Bùi Tín đã có mặt ở dinh Độc Lập ngày 30 tháng 4 năm 1975 với tư cách phóng viên chiến trường. Sau chiến tranh, ông giải ngũ, tiếp tục viết báo, làm đến Phó tổng biên tập báo Nhân Dân, kiêm Tổng biên tập tuần báo Nhân Dân Chủ Nhật.
Trong các hồi ký và bài nói của mình kể từ khi tỵ nạn tại Pháp, Bùi Tín thường tự nhận là sĩ quan cao cấp của Quân đội Nhân dân Việt Nam có mặt sớm nhất tại dinh Độc Lập và đã chấp nhận tuyên bố đầu hàng của Tổng thống Việt Nam Cộng hòa Dương Văn Minh vào ngày 30 tháng 4 năm 1975. Tuy nhiên, chưa thấy có một tài liệu hay nhân chứng nào khác nhắc đến ông trong vai trò này; theo các hồi ký, tài liệu ảnh, băng âm thanh của QĐNDVN và các nhà báo chứng kiến là Borries Gallasch (người Đức, báo Der Spiegel) và Hà Huy Đỉnh, người bắt Dương Văn Minh là Đại úy Phạm Xuân Thệ, còn người tiếp nhận đầu hàng là Trung tá Bùi Văn Tùng. (Xem thêm bài Sự kiện 30 tháng 4 năm 1975.) Ngay cả các bài báo do chính Bùi Tín viết và xuất bản ở Việt Nam khi còn làm việc cho báo Nhân Dân cũng mâu thuẫn với điều ông viết về sau. Các bài báo do chính Bùi Tín viết, in trong các cuốn "30 tháng 4" (xuất bản năm 1985, tổng hợp một số bài báo và kí sự trong đó có bài của Bùi Tín) và "Sài Gòn trong ánh chớp chói lọi của lịch sử" (xuất bản 1978, gồm toàn các kí sự của Bùi Tín), xác nhận rằng khi ông cùng đoàn nhà báo đến phủ Tổng thống thì đã có mặt một loạt sĩ quan cao cấp hơn, trong đó có Thiếu tướng Nguyễn Hữu An Tư lệnh Quân đoàn 2. Trong các bài báo đó còn có chi tiết rằng: Bùi Tín đi theo sư đoàn 320A thuộc Quân đoàn 3 vào Sài Gòn từ hướng Tây Bắc; khi nhóm phóng viên đang nói chuyện với Thiếu tướng Hoàng Anh Tuấn thì nghe tin Dương Văn Minh đã tuyên bố đầu hàng trên đài phát thanh; sau khi nghe tin này, nhóm phóng viên mới lên đường đến dinh Độc Lập.
[sửa] Trở thành đối lập
Tháng 9 năm 1990 Bùi Tín sang Pháp dự hội hàng năm của báo Nhân Đạo (l'Humanité), rồi quyết định xin tỵ nạn tại Pháp, với lý do mà ông đưa ra là để đấu tranh cho tự do, dân chủ và nhân quyền theo cách của ông. Ban đầu ông phê phán đường lối hiện hành của ban lãnh đạo đảng Cộng sản Việt Nam mà ông cho rằng đã xa rời lý tưởng cộng sản. Dần dần, quan điểm của ông ngả sang phê phán cả chế độ cộng sản và lý thuyết xã hội chủ nghĩa, đòi hỏi một sự đổi mới tự do dân chủ "thật sự và nhanh chóng" ở Việt Nam. Chính quyền Việt Nam coi ông là kẻ phản bội tổ quốc.
Hiện nay ông đang sống bằng trợ cấp xã hội của chính phủ Pháp[cần chú thích], vẫn là nhà báo [cần chú thích] và viết bài chỉ trích về mọi mặt tình hình chính trị Việt Nam trên các hãng thông tấn nước ngoài.
Hai tác phẩm nổi tiếng của ông viết sau khi ra nước ngoài là Hoa xuyên tuyết và Mặt thật. Cuốn Hoa xuyên tuyết được có mặt trong nhiều danh sách tài liệu tham khảo của các dự án nghiên cứu về Chiến tranh Việt Nam, ví dụ [1].