Quốc ca
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Quốc ca là bài hát được chọn chính thức để sử dụng trong các nghi lễ của một quốc gia, đồng thời là phần nhạc nền biểu hiện chủ quyền của quốc gia đó. Phần nhạc (không lời) của bài quốc ca được gọi là quốc thiều.
Quốc ca Việt Nam do cố nhạc sĩ Văn Cao sáng tác vào năm 1945, đầu tiên có tên là Tiến quân ca. Trong kì họp Quốc kội Khóa I của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa năm 1946, bài hát này được chính thức chọn làm quốc ca.