Tàu điện ngầm
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Tàu điện ngầm, còn gọi là metro, là hệ thống vận tải lớn trong đô thị chạy trên đường ray và thường có một phần lớn chiều dài tuyến đi ngầm dưới lòng đất.
Trong hệ thống tàu điện ngầm có các nhà ga, các hầm nối ga, v.v.
Đường ray là một cặp ray thép song song tạo nên đường chạy cho các bánh xe.
[sửa] Tàu điện ngầm ở một số nước
- Ở London (Anh): được xây dựng và khai triển từ năm 1863. Đến nay đã có 415 km và 378 nhà ga, đạt năng lực vận chuyển 2,3 triệu khách/km/năm, vận tốc trung bình đạt 33 km/h.
- Ở Thành phố New York (Hoa Kỳ): được khai triển từ năm 1894. Đến nay đã có 471 km và 468 nhà ga, đạt năng lực vận chuyển 3 triệu khách/km/năm, vận tốc trung bình đạt 29 km/h.
- Ở Paris (Pháp): khai triển từ năm 1900. Đến nay đã có 211 km và 375 nhà ga, đạt năng lực vận chuyển 6 triệu khách/km/năm, với vận tốc trung binh là 22 km/h.
- Ở Moskva (Nga): khai triển từ năm 1935. Đến nay đã có 265 km và 164 nhà ga, đạt năng lực vận chuyển 12,1 triệu hành khách/km/năm, vận tốc trung bình đạt 41 km/h.